Chúa Nhật Phục Sinh
(Năm C − ngày 27-3-2016)
Mời nghe hoặc xem youtube video:
ĐỌC LỜI CHÚA
· St
1,1–2,2: «Chúng ta hãy làm ra con người theo hình ảnh
chúng ta, giống như chúng ta».
· Xh
14,15–15,1a: «Đừng sợ, cứ đứng
vững, rồi anh em sẽ thấy việc việc Đức Chúa làm hôm nay để cứu thoát anh em».
· Rm
6,3-11: «Nếu chúng ta đã cùng
chết với Đức Kitô, chúng ta cũng sẽ được cùng sống với Người. Đó là niềm tin
của chúng ta».
· TIN
MỪNG: Lc 24,1-12
Ngôi mộ trống
(1) Ngày thứ
nhất trong tuần, vừa tảng sáng, các bà đi ra mộ, mang theo dầu thơm đã chuẩn bị
sẵn. (2) Họ thấy
tảng đá đã lăn ra khỏi mộ. (3) Nhưng khi bước vào, họ không thấy thi hài Chúa Giêsu
đâu cả. (4) Họ còn
đang phân vân, thì bỗng có hai người đàn ông y phục sáng chói, đứng bên họ. (5) Đang lúc các bà sợ hãi, cúi gầm xuống đất, thì hai
người kia nói: «Sao các bà lại
tìm Người Sống ở giữa kẻ chết? (6) Người không còn đây nữa, nhưng đã trỗi dậy rồi. Hãy nhớ lại điều Người
đã nói với các bà hồi còn ở Galilê, (7) là Con Người phải bị nộp vào tay phường tội lỗi, và bị đóng đinh vào
thập giá, rồi ngày thứ ba sống lại».
Các Tông Đồ không tin lời các phụ nữ
(8) Bấy giờ các bà nhớ lại những điều Đức Giêsu đã nói. (9) Khi từ mộ trở về, các bà kể cho Nhóm Mười Một và mọi
người khác biết tất cả những sự việc ấy. (10) Mấy bà nói đây là bà Maria Mácđala, bà Gioanna, và
bà Maria, mẹ ông Giacôbê. Các bà khác cùng đi với mấy bà này cũng nói với các
Tông Đồ như vậy. (11) Nhưng các
ông cho là chuyện vớ vẩn, nên chẳng tin. (12) Dầu vậy, ông Phêrô cũng đứng lên chạy ra mộ. Nhưng
khi cúi nhìn, ông thấy chỉ còn có những khăn liệm thôi. Ông trở về nhà, rất đỗi
ngạc nhiên về sự việc đã xảy ra.
CHIA SẺ
Câu hỏi gợi ý:
1. Nếu Đức Kitô không
sống lại, thì ai dám tin Ngài là Con Thiên Chúa? Cốt tủy của niềm tin Kitô giáo
là gì?
2. Có những chứng cứ
nào đáng tin làm cơ sở cho niềm tin của chúng ta vào sự sống lại của Đức Kitô?
3. Nếu chúng ta tin
chắc Đức Kitô đã thật sự sống lại, đời sống chúng ta phải thế nào?
Suy tư gợi ý:
Đức Kitô
chết, nhưng đã sống lại. Đó là niềm tin căn bản của người Kitô hữu. Vì như
Thánh Phaolô nói: «nếu Đức Kitô không
phục sinh, thì niềm tin và lời rao giảng của chúng ta là vô ích» (1Cr 15,14). Nói cách khác, cho dù có Đức
Kitô, nhưng nếu Ngài không sống lại, thì sẽ không có Kitô giáo, vì người ta không
có một bằng chứng cụ thể và chắc chắn nào để tin rằng Ngài là Con Thiên Chúa.
Nhưng nếu đích thực Ngài đã sống lại từ trong kẻ chết đúng như Ngài đã tiên báo
nhiều lần, thì chúng ta phải kết luận rằng những điều Ngài nói về thần tính của
Ngài là xác thật. Vì nếu Ngài chỉ là thường nhân, và nếu những điều Ngài xác
nhận về thần tính của Ngài chỉ là bịp bợm, thì chắc chắn Thiên Chúa sẽ không
bao giờ cho Ngài sống lại, vì «Thiên Chúa
không nhậm lời những kẻ tội lỗi; còn ai kính sợ Thiên Chúa và làm theo ý của
người thì Người nhậm lời kẻ ấy» (Ga 9,31).
Vậy, vấn
đề mấu chốt là: Ngài có sống lại hay không? và chúng ta dựa vào đâu để xác
quyết rằng Ngài đã sống lại? Chúng ta cần phải nắm vững những chứng cứ để củng
cố niềm tin căn bản của chúng ta.
1.
Chứng tá của các tông đồ
Các tông
đồ là những người đã sống đồng thời với Đức Kitô, bên cạnh Đức Kitô. Các ông đã
làm
chứng suốt cuộc đời rằng Đức Kitô đã chết, nhưng 3 ngày sau đã sống lại
và đã hiện ra với các ông. Các ông đã sẵn sàng chịu đau khổ và chịu chết vì lời
chứng đó.
Không ai
ngu dại đến nỗi sẵn sàng hy sinh cả đời mình để rao giảng và nhất là lại sẵn
sàng lấy đau khổ và cái chết của mình ra để làm chứng cho một người nói dối hay
nói sai: vì Đức Kitô đã tiên báo trước đó khá lâu rằng Ngài chết được 3 ngày sẽ
sống lại.
Nếu Ngài
không sống lại như Ngài đã nói trước thì khó có thể nghĩ được rằng những kẻ vốn
nhát đảm như các tông đồ lại có thể can đảm mạnh dạn rao
giảng về Ngài và coi việc chết vì Ngài như một vinh dự. Hãy nghĩ lại sự hèn nhát
của các tông đồ khi Đức Kitô bị bắt: các ông trốn sạch, thậm chí đã chối Thầy,
mặc dù trước đó đã thề thốt nặng lời rằng sẽ không bao giờ bỏ Thầy (x. Mt
26,35). Sự hèn nhát đó có nguyên nhân của nó, vì các ông tuy đã tin Đức Giêsu
là Con Thiên Chúa, là Đấng Mêsia vì nhiều dấu chỉ và vì những chứng cớ khá rõ,
nhưng các ông chưa xác tín, vì chưa có chứng cớ nào đủ mạnh. Nhất
là khi Đức Giêsu bị bắt, bị làm nhục và cuối cùng bị chết thảm thương trên thập
giá, niềm tin của các ông nơi Đức Giêsu đã bị lung lay mạnh. Nếu Ngài không
sống lại, chắc chắn niềm tin của các ông nơi Ngài sẽ hoàn toàn mất trắng. Vì
thế, chỉ có sự sống lại đích thật của Đức Giêsu mới có thể giải thích được tại
sao các ông lại trở nên can đảm một cách nhanh chóng đến như thế.
2.
Các tông đồ có thể ngụy tạo việc Chúa
sống lại chăng?
Việc các
tông đồ ngụy tạo việc Chúa sống lại quả là khó tin. Các ông vốn là những ngư
dân dốt
nát, nhát đảm, lẽ nào lại có khả năng qua mặt được các kinh sư, luật
sĩ, là những người trí thức và khôn ngoan, nhất là họ lại không có thiện cảm
với Đức Giêsu đến nỗi đã quyết tâm giết Ngài. Việc tạo ra một huyền thoại hết
sức khó tin nhưng lại được vô số người tin như thế, mà cho tới nay người ta vẫn
chưa thể chứng minh là phi lý, không phải chuyện đơn giản mà những người dốt nát
như các tông đồ có thể làm được. Vả lại, nếu đó là huyền thoại thì việc tạo ra
huyền thoại này đã hoàn tất trong một thời gian kỷ lục: chưa đầy 10 năm. Trong
khi lịch sử của các tôn giáo cho thấy mọi huyền thoại đều phải hình thành trong
những thời gian lâu hơn rất nhiều.
Việc những
con người đơn sơ chất phác tạo ra một huyền thoại một cách hết sức thông minh,
để rồi sẵn sàng chết vì huyền thoại ấy, là điều hết sức khó chấp nhận.
3.
Lính canh mồ
Vì việc
Đức Kitô tuyên bố Ngài sẽ sống lại đã tới tai những người chủ mưu giết Ngài,
nên họ đã đề phòng việc các môn đệ Ngài đến đánh cắp xác của Ngài. Vì thế, họ
đã xin Philatô cho lính đến mộ để canh gác (x. Mt 27,62-66). Và sau khi Đức
Giêsu sống lại, các thượng tế đã bảo họ: «Các
anh hãy nói thế này: ban đêm đang lúc chúng tôi ngủ, các môn đệ của hắn đã đến
lấy trộm hắn đi. Nếu sự việc này đến tai quan tổng trấn, chính chúng tôi sẽ dàn
xếp với quan và lo cho các anh được vô sự» (Mt 28,13-15).
Chuyện
phao tin là các tông đồ đến đánh cắp xác Đức Giêsu thật phi lý. Khi Ngài bị bắt
mà các ông đã sợ hãi trốn mất, thậm chí khi nghe các phụ nữ báo tin Ngài đã
sống lại, các ông vẫn còn sợ hãi đến độ vào buổi chiều ở trong nhà mà phải đóng
kín cửa vì sợ người Do Thái (xem Ga 20,18-19). Nhát như thế thì có gan đâu mà
dám ăn trộm xác Ngài khi có lính canh với độ cảnh giác rất cao (vì đã
được báo trước để đề phòng). Vả lại, kỷ luật của quân đội đế quốc Rôma rất nghiêm
khắc, canh phòng không kỹ lưỡng hoặc ăn hối lộ để sổng mất người phải
canh giữ thì chỉ có nước bị tử hình. Ở đây, họ phao tin như thế mà vẫn vô sự là
nhờ có sự can thiệp đặc biệt của các tư tế với Philatô (x. Mt 28,13-15).
4.
Mồ trống và khăn liệm để lại
Sự kiện mồ
trống chứng tỏ xác Đức Kitô không còn ở đó. Có ba giả thuyết có thể đặt ra: một
là chính Ngài đã thật sự sống lại, hai là do có người đem đi, và ba là do một
trận động đất nào đó nuốt xác Ngài như có nhiều người giả thiết ra để bác bỏ sự
kiện sống lại.
Nhưng sự
kiện khăn
liệm Ngài còn để lại đã bác bỏ hai giả thuyết sau. Thật vậy, Tin Mừng
Gioan thuật lại: chính ông đã đến trước, nhìn vào trong mồ và «thấy những băng vải còn ở đó» (Ga
20,5). Simon đến sau, cũng nhìn vào
trong mộ và cũng «thấy những băng vải để
ở đó, và cả khăn che đầu Đức Giêsu nữa.
Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một
nơi» (Ga 20,6-8). Khăn liệm này hiện
còn lưu lại đến ngày nay (có thể tìm tài liệu liên quan tấm khăn liệm này trên
Google với từ khóa: “Khăn liệm thành Turin ”). Kết quả của những nghiên cứu khoa học về khăn
liệm này rất ăn khớp với những bài tường thuật trong các sách Tin Mừng.
Còn giả
thuyết có ai đó đem xác Ngài đi thì chắc chắn trong hoàn cảnh lén lút và gấp
rút như thế, người ấy ắt phải đem cả khăn liệm Ngài đi. Không
thể nào hiểu được trong hoàn cảnh ấy mà người ta lại thay khăn liệm, hay cởi bỏ
khăn liệm để đem thân xác trần trụi của Ngài đi, và nhất là có đủ thì giờ để
cuốn lại, xếp lại và để riêng khăn che đầu ra khỏi các băng vải.
Còn nếu có
trận động đất thì quả là khó hiểu nếu đất nuốt thân xác Ngài mà lại chừa không
nuốt khăn che đầu và băng vải quấn chung quanh.
5.
Sự thành thật và kín đáo của các nhân
chứng
Sự ngay
thật của những người viết Tin Mừng bộc lộ qua sự kín đáo khi nói về sự sống lại
và các cuộc hiện ra của Đấng Phục Sinh. Mátthêu dành ra 2,4% Phúc Âm của mình,
Luca 3,6%, Máccô 4,5%, và Gioan 6,1%. Việc Đức Kitô sống lại là cốt
lõi của Tin Mừng mà các tông đồ muốn loan báo, thế mà số
trang dành cho biến cố này quá ít ỏi. Chính vì khi ngay thật, người ta
không thêm thắt vẽ vời!
Các thánh
sử không đả động gì đến thời điểm Đức Kitô sống lại và cách Ngài ra khỏi mồ,
đơn giản chỉ vì các ông không được chứng kiến. Các bài tường thuật hết sức đơn
giản, không mở đầu bằng một tuyên bố ầm ỹ về biến cố xảy ra. Nếu là ngụy tạo,
không ai lại để cho người làm chứng đầu tiên là một phụ nữ như Maria Mađalêna.
Thời đó, chứng từ của một phụ nữ dường như không có giá trị, đến nỗi phụ nữ
không được gọi ra làm chứng trước tòa án, nhất là khi phụ nữ đó đã từng là gái
điếm. Và nếu là ngụy tạo, có lẽ số lần Đức Giêsu hiện ra với các tông đồ sẽ
nhiều hơn để gây niềm tin. Nhưng các thánh sử chỉ thuật lại có 5 lần Ngài hiện
ra trong một thời gian dài tới 40 ngày từ lúc sống lại tới ngày lên trời.
6.
Sự kiện Đức Giêsu sống lại ảnh hưởng gì đến đời sống của ta?
Tất cả những
điều nói trên chứng tỏ Ngài đã thật sự phục sinh. Nhưng vấn đề đặt ra cho chúng
ta, những Kitô hữu, là sự phục sinh của Ngài ảnh hưởng gì đến ta? Có ích lợi gì
cho đời sống tâm linh của ta không? Có làm ta thay đổi cuộc sống hiện nay của
ta tốt lên không? Biết bao lễ phục sinh qua đi, mà lòng ta hay cuộc sống ta đâu
có gì thay đổi! Ta vẫn là ta, vẫn có biết bao thói hư thật xấu như trước, chẳng
thay đổi bao nhiêu, đôi khi tệ hơn!
Tại sao?
Vì ta đã coi sự phục sinh của Đức Giêsu như một biến cố xảy ra hoàn toàn ở bên
ngoài ta, chứ không xảy ra chút nào trong bản thân ta cả. Một nhà tu đức nói: «Nếu Đức Giêsu chỉ sinh ra tại Bêlem, chỉ
sống tại đất nước Do Thái, chỉ chịu chết trên đồi Canvê, và chỉ phục sinh trong
lịch sử cách đây 2000 năm, mà không sinh ra, sống, chịu chết và phục sinh ngay
trong tâm hồn ta, tại đây và lúc này, thì tất cả những biến cố ấy của Ngài đều
hoàn toàn vô ích đối với ta». Vì thế, điều quan trọng để sự phục sinh của
Ngài có ích lợi cho ta, là Ngài phải phục sinh ngay trong bản thân ta, trong
tâm thức của ta.
Vấn đề còn
lại mà mỗi người chúng ta phải giải quyết, đó là: làm sao, làm cách nào để Ngài
thật sự phục sinh trong chính bản thân ta?
(Xin xem
thêm bài “Hãy
phục sinh Đức Kitô trong tâm thức ta” : http://hieuvasongtinmung.blogspot.com/2016/03/phucsinhduckito.html)
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu, con tin thật Chúa đã sống lại, và con sẵn
sàng làm chứng trước mọi người về điều đó. Nhưng điều hết sức quan trọng là xin
Chúa hãy sống lại trong tâm hồn con, để tâm hồn con tràn đầy tình yêu, sức sống
và sức mạnh của Chúa. Vì việc sống lại của Chúa trong lịch sử chỉ trở nên thật
sự ích lợi cho con nếu Chúa thật sự sống lại trong chính tâm hồn con.